Trang

Chào mừng bạn đến với Clb Living My Life - Chuyên tổ chức các hội thảo , tập huấn về SKTD và SKSS dành cho cộng đồng cũng như tư vấn về những vấn đề liên quan đến LGBT . Mọi chi tiết xin liên hệ trực tiếp qua số 0933.89.78.50 hoặc qua nick yahoo: khunglongbebong2805 để được hỗ trợ tận nơi

Thứ Ba, 30 tháng 10, 2012

SỰ RA ĐỜI CỦA MỘT NHÂN DẠNG MỚI



SỰ RA ĐỜI CỦA MỘT NHÂN DẠNG MỚI
Những năm 1920, Berlin đã có một nền văn hoá đồng tính rất sống động. Có khoảng 50 câu lạc bộ của những người đồng tính nữ, một tạp chí riêng là Những người bạn gái xuất bản trong vòng gần 10 năm từ năm 1924 đến 1933 cùng với một tạp chí chuyên về những người nữ cải trang thành nam giới và lesbian có tên là Garconne. Năm 1928, Ruth Margarite Rollig xuất bản cuốn sách Những người lesbian ở Berlin, trong đó đặc biệt mô tả nước Đức như là một thủ phủ của hoạt động đồng tính. Các câu lạc bộ phổ biến đến mức độ hấp dẫn nhiều khách du lịch đến những quán cà phê nhỏ, nơi những người phụ nữ ở địa phương đến tìm bạn gái. Bài Das Lila Lied được coi như là bài hát riêng của những người đồng tính nữ ở Berlin.
Thời gian này, nhà tình dục học tiên phong, Magnus Hirschfeld đã có những hoạt động tích cực để thúc đẩy xã hội chấp nhận những người đồng tính ở Đức. Trong khi đó các tạp chí kêu gọi những bài viết và tham gia hoạt động của đồng tính nữ, song song với phong trào nữ quyền ở nước này.


 
Una Elena Troubridge and Radclyffe Hall

Năm 1928, Radclyffe Hall xuất bản cuốn tiểu thuyết có tựa đề The well of Loneliness, trong đó mô tả Stephen Gordon, một phụ nữ tự coi mình là một envert sau khi đọc những nghiên cứu của nhà tình dục học Krafft-Ebbing và đã sống với người cùng giới tính tại Paris. Cuốn sách do Havelock Ellis chấp bút và kêu gọi xã hội chấp nhận những người invert bằng cách mô tả những khó khăn, thiệt thòi cũng như sự kém may mắn của họ khi ngay từ khi sinh ra. Hall chịu ảnh hưởng của Kraff-Ebbing và Ellis, đồng thời bác bỏ quan niệm của Freud cho rằng sự hấp dẫn cùng giới tính là do những tổn thương tâm lý xẩy ra thời thô ấu, có thể chữa được. Cuốn sách của Hall gây sự chú ý rất đáng kể. Báo chí và truyền thông mô tả nội dung của cuốn sách có “những mối quan hệ giữa những người đồng tính nữ” kèm theo hình của Hall thường đi với những người phụ nữ khác trong vòng 6 tháng gần đó, trong đó Hall xuất hiện với hình ảnh như những người đàn ông ở đầu những năm 1920; tóc cắt ngắn, mặc quần áo com-lê. Thời nay, chúng ta quen với hình ảnh phụ nữ mặc quần soóc, và rất nhiều loại trang sức giống như của nam giới, nhưng trong bối cảnh những năm 1920, phụ nữ nào mặc quần (được cho là của nam giới), bị coi là lesbian, mặc dù trong thời thế chiến lần thứ nhất, phụ nữ Anh mặc quần được chấp nhận rộng rãi như trang phục thể hiện tình yêu nước.

Trong khi đó, nước Mỹ những năm 1920 trải qua sự thử nghiệm xã hội đặc biệt đối với sex, do chịu ảnh hưởng sâu sắc bởi những gì mà giả thuyết của Sigmund Freud đưa ra về khoái cảm (ông cho đó là bản năng, vô thức cho dù mong muốn của cá nhân có tình bỏ qua nó). Học thuyết của Freud được chấp nhận nhiều ở Mỹ hơn Châu Âu. Với sự nhận tức rộng rãi vê những hành vi tình dục là  một phần trong những mối quan hệ của các lesbian, nên nhiều người đã thử nghiệm nó. Các thành phố lớn có cuộc sống về đêm sôi động đã nổi lên phong trào những phụ nữ muốn phiêu lưu tình dục. Lưỡng tính luyến ai (hấo dẫn, ham muốn cả nam và nữ) muốn trở thành một “mốt”, đặc biệt là ở những khu vực gần những người đồng tính, không nơi nào thấy nhiều khách và có cuộc sống đồng tính về đêm (homosexual nightlife) nhiều hơn ở Harlem, New York, nơi có cộng đồng người Mỹ gốc Phi chiếm ưu thế. Những người da trắng đến khu này thưởng thức nhạc jazz tại các nighclub, và làm bất cứ điều gì họthích. Các ca sỹ nhạc blue như Ma Rainey, Bessie Smith, Ethel Water, và Gladys Bentley hát những bài hát về những mối tình vụng trộm giữa những người phụ nữ. Những người đồng tính bắt đầu được nhìn nhận như một cộng đồng thiểu số. Trong số những cư dân ở Harlem, mối quan hệ đồng tính nữ phổ biến và được chấp nhận phần nào đó, dù chưa được cởi mở hoàn toàn. Một số cặp bắt đầu tổ chức những lễ cưới, thậm chí còn điền vào tờ đăng ký kết hôn và sử dụng tên nam giới. Tuy nhiên hầu hết vẫn kết hôn với nam giới và duy trì cuộc tình vụng trộm với phụ nữ khác. “Bisexuality” (hấp dẫn với hai giới nam và nữ) được chấp nhận rộng rãi hơn là “lesbianism”
 

Greenich Village cũng nổi tiếng với cộng đồng những người đồng tính. Cùng với Harlem, Greenich Village có rất nhiều phòng cho nam, nữ độc thân. Tuy nhiên những người thuê phòng ở hai nơi này cũng khác nhau. Ví dụ như Bohemians, một tri thức từ chối ý thức hệ Victorian đã đến sống ở Greenich Village. Người đồng tính ở đây cũng chủ yếu là nam giới, mặc dù vẫn có một số phụ nữ như Edna St. Vincent Millay và Mabel Dodge, nổi tiếng bởi những mối tình với phụ nữ và hoạt động kêu gọi xã hội khoan dung với đồng tính luyến ái. Ngoài ra, những phụ nữ ở Mỹ không thể đến Harlem hay sống ở Greenwich Village cũng có thể thăm viếng một số salon mà không bị coi là gái mại dâm. Theo như lời nhà sử học Lillian Faderman, sự tồn tại của những không gian cho phụ nữ giao lưu ở các quán bar giúp người đồng tính nữ “trở thành một lực lượng trong nhiều thập kỷ sau”.

***Trích từ "BẠO LỰC GIỚI - CHUYÊN SAN SỐ 07 - HIỂU THÊM VỀ ĐỒNG TÍNH NỮ" do CSAGA CMRC thực hiện"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét