Một đám phá lên cười, trong lúc phẫn uất, nó vẫn nghe rõ từng tiếng một…
- Hê hê cu nó chưa có lông
- Ê cu nó màu trắng hồng
- Ủa pê-đê cũng có cu nữa hả? Một giọng con gái cất lên…
- Đè nó ra xem coi nó có trứng dái không?
Thì ra thế, cả đám bạn học hè nhau lột quần nó ra chỉ để thỏa mãn tính tò mò thôi sao? Bọn chúng coi nó là thứ gì? Một người khác thường không có đầy đủ bộ phận sinh dục chăng?
Nó nằm im dưới sự áp chế của bốn, năm thằng bạn. Còn vây xung quanh là một đám đông có cả con trai lẫn con gái. Bọn chúng đang hồ hởi nhìn theo cái bàn tay khốn kiếp đang sờ soạng khắp dương vật và tinh hoàn của nó…
Tiếng trống vào tiết vang lên, cả bọn túa nhau chạy về lớp, bỏ nó nằm một mình ở đó trần truồng trong sự nhục nhã. Nó nhặt quần áo rồi co mình lại trong một góc tường và khóc…
Nó chỉ biết khóc sau mỗi lần chịu đựng cái trò quái ác của đám bạn diễn ra, một lần, hai lần rồi thêm nhiều lần khác nữa…
Có lẽ ban đầu chúng hành hạ nó chỉ vì tính tò mò, nhưng lâu dần hành hạ nó trở thành một trò chơi thú vị, có thể giải khuây cho đám bạn gái trong những giờ giải lao.
Nó cố gắng tránh xa sự quấy phá càn rỡ kia nhưng mọi sự kêu cứu đều là vô ích.
Có những đứa bạn khác chỉ đứng từ xa nhìn nó, một số bạn khác quay mặt đi không nhìn hoặc bỏ đi vào lớp nhưng không một ai lên tiếng bênh vực nó.
Bản thân nó đã nhiều lần báo việc này với thầy cô giáo nhưng thầy giám thị của nó thì chỉ bàng quang nói:
- Đứa nào chơi kỳ vậy? Mà em không giỡn với tụi nó thì làm sao tụi nó giỡn với em. Thôi về lớp đi, mai mốt có xảy ra như thế thì báo cho thầy.
Tất cả chỉ có vậy, nó luôn trông chờ vào sự can thiệp của Thầy. Thầy là người có thể bảo vệ cho nó thoát khỏi sự trêu chọc của đám bạn học nhưng chuyện đó lại không xảy ra... Cô chủ nhiệm cũng không xen vào mà chỉ nói với ba mẹ nó:
- Tụi nhỏ giỡn với nhau ấy mà, không có chuyện gì đâu. Để em mời phụ huynh của tụi nó vô họp…
Và rồi hằng ngày cả đám quỷ kia vẫn chờ đến giờ ra chơi rồi lại tiếp tục giở trò…
Nó luôn hồi hộp mỗi khi vào lớp. Nó hụt hẫng khi không có ai để nương tựa. Học lực bắt đầu giảm sút, nó từ một học sinh giỏi năm năm liền nay trở thành một đứa học sinh hay cúp học với học lực kém.
Cô chủ nhiệm lại mời ba mẹ nó vào gặp:
- Dạo này em nó hay trốn học lắm, anh chị về coi lại thái độ học tập của em nó. Nếu còn như vậy tôi buộc phải cho em nó nghỉ học.
Làm sao cô giáo chủ nhiệm có thể hiểu được nguyên nhân gây ra tình trạng này? Cô chỉ biết làm theo cách của mình là mời phụ huynh học sinh vô trường để mắng …
Về nhà nó là sao tránh khỏi được những trận đòn của ba mẹ? Nhưng nó vẫn nghĩ thà mình bị ba mẹ đánh còn hơn nỗi nhục nhã mà nó phải gánh chịu mỗi ngày khi đến lớp…
Thời gian đã trôi xa nhưng ký ức về chuyện đó vẫn còn nguyên như cũ. Những ánh mắt tò mò soi mói vẫn còn đeo bám nó không rời.
Một năm… hai năm… rồi mười năm. Nó vẫn như một thằng bé rụt rè sợ sệt trước đám đông. Nó sợ nhìn vào những ánh mắt tò mò đang nhìn nó. Nó sợ gặp lại những người quen và nó rất sợ mọi người biết nó là đồng tính, biết đâu họ lại nghĩ ra một trò chơi nào đó dành để hành hạ nó thì sao?
Lộ Lộ
Trích từ Những câu chuyện chưa được kể
do trung tâm Ccihp thực hiện biên tập và in ấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét